Một ông hay bị bạn bè chê cười vì sợ vợ,
ông ta bèn tìm đến một người bạn và hỏi làm thế nào để hết sợ. Bạn ông ta khuyên:
– Ông thử uống rượu vào xem, có chút men sẽ làm ông tự tin hơn khi đứng trước bà ấy. Vài ngày sau, ông chồng gặp lại bạn và than:
– Thôi, thôi! Tôi chẳng dám làm theo cách ấy nữa đâu. Hôm trước, tôi thử uống rượu và nhìn bà ấy thành hai, nỗi sợ của tôi còn tăng gấp đôi.
Sư cụ ngồi đàm đạo với mấy người khách,
có người hỏi:
– Trong đám ta đây ai là người sợ vợ nhất? Chưa ai dám đáp thì sư cụ đã nhận ngay:
– Kể sợ thì tôi đây sợ nhất! Mọi người lấy làm lạ mới hỏi:
– Sư cụ có vợ đâu mà sợ?
– Tôi sợ đến nỗi không dám lấy vợ.
Một anh chàng ra vẻ ta đây là người không sợ vợ,
hung hổ tuyên bố với bạn bè rằng:
– Vợ tôi ý à, hư là tôi vả cho gãy hết cả răng ấy chứ.
– Chà, thế bây giờ xin được hỏi rằng, răng vợ cậu là thật hay giả?
– Thật 100% – Còn răng của cậu? – Có cái nào còn là thật đâu!
Có anh nọ xưa nay rất là sợ vợ.
Vợ nó quát tháo thế nào, anh ta cũng ngậm miệng, không dám cãi một lời. Anh ta đi đánh bạc, mãi xẩm tối mới về. Thổi cơm ăn xong, chị vợ ngồi chờ chồng mỏi mắt. Chị ta tức lắm. Khi anh chồng vừa mới ló mặt vào ngõ, chị ta đã chạy ra túm ngực lôi vào nhà, gầm rít. Anh ta vừa gỡ tay vợ túm ngực, vừa kêu xin:
– Bỏ tôi ra! Tôi xin bu nó! Chị vợ được thể càng làm già, túm luôn tóc ấn đầu anh ta xuống. Anh ta liền vung tay gạt ngã chị vợ, tát cho luôn chị vợ mấy cái, rồi trợn mắt, quát:
– Người ta đã sợ thì để cho người ta sợ chứ!
Vào một ngày đông lạnh lẽo,
cô người mẫu phàn nàn với họa sĩ là quá lạnh nên không thể khỏa thân được.
– Cô nói đúng, vậy hãy mặc quần áo vào, chúng ta ngồi uống cà phê một chút. Họa sĩ nói. Một lúc sau, đột nhiên có tiếng gõ cửa gấp gáp, ông họa sĩ tái mặt, cuống quýt giục người mẫu:
– Nhanh lên, cởi quần áo ra, vợ tôi đấy!
Người đầu tiên
Sau buổi lễ, cha xứ hỏi các con chiên phái nam: “Những ai trong số các con thường bị vợ thượng cẳng chân, hạ cẳng tay thì đứng dậy”. Tất cả đàn ông đều đứng dậy, chỉ một người vẫn ngồi yên tại chỗ.
Cha đạo lại gần anh ta thân mật nói:
Chúa dạy các con phải yêu thương nhau. Vợ chồng phải thuận hòa và nhường nhịn nhau. Con thật đáng khen. Tiếc là trên đời người như con rất ít. Con chính là người như thế đầu tiên ta gặp.
Người đàn ông nọ bùi ngùi: “Thưa cha, con không dám nhận lời khen của cha”.
“Sao vậy? Con của ta”, vị cha xứ hỏi.
“Số là con bị vợ đánh què, không thể đứng dậy được”, người đàn ông…
–ST |