Mới ngày nào 75… Quay đi ngoảnh lại đã tròn 50 năm.
Sáng nay, ngày 14.03.2025, Thánh lễ cầu nguyện cho các linh hồn, và đặc biệt là một số giáo dân đã thương nhớ đến cha Phêrô Lê Hùng Tâm, để xin lễ cho Ngài, vừa đúng ngày lịch sử, thứ sáu ngày 14 tháng 3; Ngày cha “Một cõi đi về”. Thánh lễ bỗng trở nên có chút ngậm ngùi thương nhớ một người cha đã ra đi mãi, không kịp nói lời từ biệt với giáo dân.
Nhớ một ngày 75…

Cuộc chiến xảy ra… mà rủi thay, Châu Sơn lại là điểm nóng của trận đánh cuối cùng khi tất cả những chiến lũy khác trên khắp mặt trận BMT đã buông súng tháo chạy.
Vỏn vẹn chỉ có 5 ngày. 5 ngày lửa đạn binh đao. Chỉ với 5 ngày lịch sử, người Châu Sơn đã tử thủ một cách kiên cường cho thành trì cuối cùng… Và rồi bánh xe lịch sử đã nghiền nát cái thành trì đó như một lẽ tất yếu của cuộc đời…
Nhưng rồi, nỗi đau ấy lại đọng trong tâm hồn của những người con GX Châu Sơn, khi hai đấng bậc tu trì vô tội đã bị chết một cách oan khiên, mà không có một lời giải thích nào… Hai cái chết âm thầm lặng lẽ, mà không một giáo dân nào hay biết, để phút cuối tiễn biệt cha Phêrô Lê Hùng Tâm và thầy Giuse Nguyễn Văn Hoa cho trọn nghĩa tình cha con, thì nỗi đau này sẽ day dứt và quặn lòng biết là dường nào!!??

Cái chết của cha Phêrô Lê Hùng Tâm đã viết nên một khúc bi tráng diễm lệ. Bởi chính cái tên của cha đã được mặc định là Hùng Tâm, để chỉ cái tâm hồn hùng tráng mạnh mẽ.
Một cái chết bi ai, gieo vào lòng người con dân Châu Sơn nỗi buồn đau vô hạn…Nhưng cái chết đó đã dệt nên trang sử thi của tấm gương tử đạo đầy kiên trung và anh dũng.
Một nghĩa cử cao quý thay! khi người chủ chiên đã chở che cho con chiên mình qua cuộc chiến. Và cuối cùng, chính chủ chiên đã lấy thân mình tận hiến cho đoàn chiên mình được sống an bình. Tưởng không còn bút sách nào để diễn tả hết cái vẻ đẹp của sự dâng hiến đó!!
Máu đã chảy ra, và đã viết nên một thiên bi hùng ca tráng lệ, cho dẫu rất đỗi bi tráng và đau thương. Nhưng những giọt máu đào đó, đã vẽ nên nét Anh Hào của người chiến sĩ Tuẫn Đạo vì Nước Trời. Cái chết của cha, đẹp long lanh và rực rỡ như pha lê, chiếu sáng rạng ngời cho muôn thế hệ con dân Châu Sơn mãi đời sau.
Xin trích mấy vần thơ của tác giả Di Tĩnh Đắc trong Sử thi, Châu Sơn đất nở hoa nhân sinh:
Cha đi khi đó ngỗn ngang
Mùa hè chiến cuộc tương tàn binh đao (1975)
Châu Sơn tử thủ chiến hào
Quyết tâm bảo vệ lũy bờ xóm thôn
Năm ngày chiến đấu ngoan cường
Làm cho kẻ địch bao lần rút quân
Sau rồi thất thủ tan hoang…
Người dân như nước loạn quân vỡ bờ…
Sáu năm (cha) khó nhọc công lao
Mồ hôi máu chảy phù sa đất này
Làm cho mảnh đất sinh sôi
Cây đời chưa kịp đâm chồi tán xanh
Mà sao đã phải ngỡ ngàng
Cha con sao nỡ đoạn đành biệt ly
Ra đi không nói lời chi
Để cho giáo xứ bùi ngùi nhớ thương
Một đời sống hết nghĩa tình
Để nên tấm bánh không ngừng lễ dâng
Chân thành xin thắp nén hương
Ghi lòng tạc dạ công ơn của ngài
Con chiên vẫn mãi ngậm ngùi
Cha về thiên quốc độ trì đoàn con
Xin mượn câu thơ của anh Trần Xuân Trương để kết thúc bài viết:
Cha ơi !
Mai vàng nghiêng đổ chiều tắt nắng
Máu hồng thắm đượm đất quê hương
Cha ơi! Còn mãi nhớ thương
Giáo Đường Vô Nhiễm, hồi chuông khóc người…
Một con chiên thời cha Lê Hùng Tâm – 1975