Như một trường ca về núi Chúa, nhân 50 năm kỷ niệm ngày dựng tượng đài Chúa Kitô Vua, tác giả đã khái quát về chiều dài lược sử hình thành, phát triển và tôn tạo bằng những vần thơ lục bát tự tình đầy thân thương, nhưng không kém phần mượt mà, chải chuốt.
BĐD xin được hân hạnh giới thiệu phần I Chinh Phục Đỉnh Cao núi Chúa – 50 năm núi Chúa Kitô.
CHINH PHỤC ĐỈNH CAO NÚI CHÚA
50 NĂM NÚI CHÚA KITÔ VUA
Phần I
Đồi cao CHÚA đứng năm nào ?
Dang tay ấp ủ hướng vào đoàn con.
GIÊ SU lạy Đấng Siêu Tôn.
Thân con bé nhỏ hồn con dại khờ.
Qua bao năm tháng lặng lờ.
NGÀI còn đứng đó như chờ chúng ta.
Ngược giòng lịch sử bôn ba.
Tìm về nguồn cội gọi là tri ân.
Ai về núi CHÚA dừng chân.
Cho tôi nhắn gửi đôi vần a, ê.
Hướng tây thành phố Ban Mê.
Tìm đường Ngụ Lão tiến về Châu Sơn.
Khoảng ba cây số không hơn.
Đỉnh cao núi CHÚA mây vờn lững trôi.
Công lao tiên tổ sáng ngời
Vui lòng nghe kể chuyện đời thiết tha.
—————–
Sáu ba cho đến mười ba.
Năm mươi năm đó quả là hồng ân.
Trẻ già trai gái xa gần.
Muôn người yên ấm chung phần hoan ca.
THÁNG TƯ MỘT CHÍN SÁU BA.
GIU SE CHÍNH TRỰC là Cha mở đường.
Trăm nhà gói trọn tình thương.
Quyết đem tượng CHÚA lên đường núi cao.
Lời Cha tâm huyết hô hào.
Khi trầm khi bổng rót vào con chiên.
Dẫu rằng sức mọn tài hèn.
Mọi người cùng với CHA bèn tiến lên.
Trẻ già trai gái trung niên.
Bằng tay bằng sức lỉ liên suốt ngày.
TRẺ thì một túi cát đầy.
Xi măng một nắm vui vầy hò reo.
Gần trưa đứa trượt đứa trèo.
Đứa chui bóng mát cảnh đèo tới lui.
Sức non tuổi yếu nếm mùi.
Dốc rừng lắm đá đo đùi trẻ thơ.
Mắt nai ngơ ngác ngóng chờ.
Trông mau lên đỉnh tôn thờ CHÚA ta.
Mấy cô Thôn nữ mặn mà.
Theo sau mấy bước gọi là đưa chân.
Ấm xách nước đổ mấy lần.
Gio lùa lọn tóc thấy gần làm sao?
Trung niên nghiêng gánh vai vào.
Hô to đứng thẳng phá rào bước đi.
Lộ trình Thập Gía sá chi.
Núi non hiểm trở đường thì quanh co.
CHA luôn an ủi dặn dò.
Động viên trai tráng reo hò gắng lên.
Đốn cây, chặt nứa xếp bên.
Trúc tre cản lối, Vắt, Sên chẳng hiền.
Tiếng hò vang dậy cả miền.
Thay phiên đổi nhóm,mạnh điền yếu chân.
Các bà trà nước ân cần.
Mệt nhoài mà vẫn âm thầm nguyện kinh.
Cầu cho tất cả an bình.
Đủ sức gánh CHÚA trọn tình hiến thân.
Ngày xưa CHÚA gánh tội trần.
Ngày nay con gánh nợ nần vì sao ?
Chè xanh đượm khói thuốc lào.
Mùi hương thương nhớ dạt dào quê em.
Mồ hôi chan xuống cà mèn.
Nguội tanh cơm nắm,đã quen với đời.
Cây cao che kín mặt Trời.
Ve sầu tháng hạ gọi mời mến thương.
Qúa trưa mới được nửa đường.
Trời cao in dấu dặm trường vấn vương.
Thiếu nhi có vẻ khác thường.
Bố tìm con trẻ lạc đường trốn đâu ?
Gập ghềnh phiến đá bên nhau.
Quyết lên tới đỉnh như câu ước thề.
Gánh đi nhất quyết không về.
Dù cho gian khổ tứ bề vây quanh.
Khúc quanh rồi lại khúc quanh.
Đường ngang nữa bước loanh quanh khó trèo
Vừa đi vừa nghỉ vừa leo.
Đếm xem đi nghỉ gieo neo mấy lần.
TƯỢNG to người ít , xoay vần.
Ba ba lần nghỉ,mới gần đỉnh son.
Đồng hồ Ba tiếng véo von.
Giờ này trên đỉnh dựng Con CHÚA TRỜI .
Chim rừng mây gió góp lời.
Bên NGÀI an ủi với đời thay con.
Xong rồi khúc nhạc lên non.
Uy nghi tượng CHÚA trên hòn núi cao.
Dẫu cho mưa gió thét gào.
TƯỢNG cao còn đó vẫy chào thời gian.
Điểm qua công trạng tiền nhân.
Các đời CHA XỨ góp phần trông coi.
Hè sang thu đến trăng soi.
Lặng buồn CHÚA đứng nhìn đời nổi trôi.
Và rồi ý CHÚA cuốn lôi.
ĐA MINH CHA HẬU nổi sôi với Đoàn.
Âm thầm trong cảnh an toàn.
Hô hào trồng mới bạch đàn,muồng đen.
Phủ xanh đồi trọc bao phen.
Hoa rừng hé nở bướm hèn kết thân.
Cánh tay NGÀI gãy mấy lần.
Đoàn con xúc động góp phần sửa sang.
Việc làm dang dở giữa đàng
Bài sai CHA đến vội vàng PHÚ LONG.
Tượng buồn nhìn cảnh long đong.
AN TÔN CHA LỊCH tiếp công kịp thời.
JOSEPH NGUYỄN-TIẾN-HIỀN.
NGUYÊN TRƯỞNG TOÁN ANTÔN-PADUA (1991-1994)
ĐOÀN TRÁNG-NIÊN GIÁO XỨ CHÂU-SƠN.