Đôi vần thơ
Như cánh chim hải âu
Bay nửa vòng địa cầu
Đại dương ơi xanh biếc
Quê hương ơi ! nghìn sau
***
Trưa Cali rực nắng
Đêm Boston mưa buồn
Gió thu sao giá buốt
Sương ngâm lạnh tâm hồn
***
Tôi đến vùng quê mới
Ngơ ngác buổi ban đầu
Phố phường đi vô tận
Xe cộ đan chen nhau
***
Từ thuở nhỏ học trò
Lớn đi vào quân đội
Vẫn nặng nợ giang hồ
***
Từ Vũng Tàu, Nhật Bản
Về Đà Nẵng, Khe Sanh
Chưa một lần sum họp
Vì đất nước chiến tranh
***
Rồi Sài Gòn sụp đổ
Rồi khăn gói vào tù
Mươi ba năm lao khổ
Giữa núi rừng âm u
***
Nay quê người lưu lạc
Thương phận mình rong rêu
Soi gương sợi tóc bạc
Đi hết chuyến đò chiều
Ngô Đại Thành BOSTON 1993.
( viết khi mới sang)
HỎI CHỊ HẰNG
Xé toạc mây đen hỏi chị Hằng:
Bão lụt liên miên chị biết chăng ?
Nhận chìm dưới nước dân vô tội
Phá sập trên đất cảnh hoang tàn.
Ai oán vang lên khắp thế giới
Thảm sầu đổ xuống tận Việt nam .
Sao chị vẫn vui cùng chú Cuội?
Mặc dân đói khổ chết nhăn răng.
Mùa Vọng Boston 2013.
Ngô Đại Thành