Giọt nắng chiều thu hanh hao trong gió heo may mang chút rét mướt qua đây khẽ khàng thấm lạnh vai gầy! Chốn này chẳng phải quê nhà! Ngoài kia biến vắng vô tư sóng vỗ rì rào như bài tình ca muôn thuỡ buồn! Giọt lệ buồn nhớ về quê cũ xa vời thấm nhanh rớt nhẹ xuống bờ môi đã khô héo theo tháng năm!
Bông hoa màu tím lịm vô tình khơi nỗi nhớ khôn nguôi của một thời xa xưa! Thời tuổi dại khờ cắp sách tới trường màu mực tím nắn nót trên trang giấy học trò nộp cho cô giáo với tấm lòng trân trọng,tuổi vào đời nắn nót run run gởi người nơi tuyến đầu lời cầu chúc năm mới qua màu mực tím tỏ lòng em gái hậu phương thương anh lính chiến miền xa đậm đà như màu mực tím,
Màu tím gợi nhớ một thời tình yêu đôi lứa, người trai thời ly loạn xa cách gia đình bỏ lại người yêu nơi quê nhà dấn thân vào chốn hiểm nguy bảo vệ quê hương khi dừng chân bên đồi vắng nhìn hoa sim tím chạnh lòng nhớ người yêu nhỏ bé quê nhà hái vội nhánh hoa sim bỏ vào ba lô làm quà cho em gói trọn tình anh.
Hoa tím cũng là màu ly biệt như nhà thơ QD đã thỏ than khi tình không thành qua bài thơ những đồi hoa sim khi ông từ chiến trường trở về chiếc bình hoa ngày cưới nay thành chiếc bình hương đặt trên mộ người vợ trẻ!!!
Hoa tím chiều nay mọc chơ vơ bên đường vắng gợi nhớ trong tim kẻ xa quê bao nỗi xót xa nhớ về quê cũ xa nữa vòng trái đất có phần mộ ông, mẹ cha cô chú,anh,em , bạn bè đã lâu chưa lần ghé thăm!
Hoa tím mọc ở ven đường
Thấu chăng tâm sự cố hương xa người
Kim Yến