Tương giao

Đông tràn về trên khắp miền đất thánh

Gió lã lơi làm cây cỏ giật mình

Ta vô tình dẫm lên lá thu phai Vẳng bên tai chim ca khúc bi ai

Nghe não nề xót xa buồn tê tái

Chim thét đau khi lẻ bầy lạc bạn

Người xa người nuốt lệ khóc ly tan

Nắng trốn ngủ hoàng hôn cũng gần tàn

Ráng nhợt vàng phủ lên hàng mộ chí

Bóng ngã dài theo từng bước chân đi

Ta lặng lẽ len giữa hàng bia mộ

Tìm người thân nay yên lặng dưới mồ

Đây Nguyễn Hồng người cha tôi yêu kính

Luôn dạy con đạo lý để tồn sinh

Tâm phải sáng dù quanh mình đục tối

Kia ông Thầy, ông Cố với Nội tôi

Cùng người thân mà nay đã mãn phần

Chọn nơi này như một chốn dừng chân

Nằm đợi đây để “chờ ngày sống lại”

Mảnh đất thánh giang rộng hết vòng tay

Lòng đất mẹ vổ về con an nghỉ

Hãy ngủ đi bỏ quên đời giông bão

Xác tan hồn tìm về Trời Cao

Hóa thân thành muôn ngàn vạn vì sao

Để soi sáng bước chân người ở lại

Chia tay rồi hẹn gặp lại ngày mai

Ta hội ngộ trong quê trời Vĩnh Phúc

Cùng tấu khúc Thiên Chúa Là Tình Yêu

Tạm biệt nhé nghĩa trang chiều đông lạnh

Viếng mộ người vương kiếp sống mỏng manh

Xin ngủ yên trong tay Chúa nhân lành

Bằng lăng tím vươn mình lên trời xanh

Khẽ nghiêng chào tiễn chân người ra ngõ

Ta mơ hồ như bóng ai đứng đó

Nở nụ cười hòa trong làn hương gió

Ẩn thân mình trong những cánh hoa tươi

Thôi chào nhé hẹn gặp lại ngày mai

Xin thắp tiếp nén hương , ”Tình Hiếu Nghĩa”

Tuân Châu

Check Also

Tự tình khúc một loài hoa!!!

                              …

Về đi con!!!

Xót thương con, nằm một mình cô quạnh Ở miền xa nơi đất khách quê …