TẶNG NGƯỜI XA QUÊ.
(bài viết này xin tặng cho những người xa quê vẫn luôn nhớ về đất nước)
Trở về tìm ký ức xưa.
Tìm con ốc đá nước dừa ngọt dai
Tuổi thơ áo rách sờn vai
Đông về gió rét miệt mài lưng trâu.
Làng quê cũ kỹ áo nâu.
Chìm trong lãng đãng mưa ngâu lạnh người
Mớ tôm mớ tép còn tươi.
Cơm chiều khói bếp bên cươi nhà nàng.
Mùa thu nhường chỗ đông sang.
Khí trời dịu lạnh dưới hàng cau thưa
Thượng huyền trăng tỏ lối xưa
Dáng cha bóng nội mới vừa thoảng qua…
Vậy mà nay đã nhạt nhoà.
Người đi mất hút, cỏ hoa bay rồi…
Trời xanh cánh nhạn chia đôi
Giấc mơ tìm lại, bồi hồi xuyến xao …
Một thời xưa cũ ngọt ngào.
Tiếng chim chiền chiện vút cao ngang trời.
Cánh diều bay bổng chơi vơi.
Đã vào dĩ vãng mất rồi còn đâu…
Người ơi có nhớ làng Châu ??? .
Nhớ ao suối cạn, giếng sâu, ruộng vàng.
Đồng xanh chim chóc reo vang
Đàn kêu tích tịch tình tang… đâu rồi ?? .
Quê hương là tuổi thơ tôi.
Là nơi không thể bỏ rời, dẫu xa.
Quê hương, là bóng mẹ già .
Vẫn luôn mong ngóng con xa trở về….
Khải Nguyễn.