Anh dấu yêu ,
Trời vừa chớm vào thu, một chút lưu luyến nắng hè rực rỡ nên lá vẫn còn xanh ! Như mộng ước chúng mình chưa thành! Như giọt lệ tiếc thương còn long lanh nơi khoé mắt người cô phụ!
Mười mấy năm không còn anh bên cạnh ! Bấy lần thu sang lòng em nặng nỗi niềm hoài vọng về tháng ngày qua ! Chiều nào trên phố đông người qua ta đã tình cờ trông thấy nhau? Có phải ông tơ bà nguyệt se chỉ sẳn để anh và em nên vợ chồng? thời chiến chinh mấy người đi trở lại ?! Quen nhau thời gian gần gũi có là bao khi những chuyến quân hành dài ngày đã làm cho chúng ta xa cách mãi!
Những lá thư ngắn từ vùng hỏa tuyến gởi về em, nhưng gói vội trọn bao nhớ nhung đầy vơi! Em, cô thôn nữ nhỏ bé chỉ biết dâng lời kinh nguyện xin chúa che chở cho anh, đồng đội của anh đang xông pha nơi chiến trường bảo vệ quê hương, những ngày phép ngắn ngủi anh chưa nói hết tình yêu anh dành cho em !
Anh sinh ra thời chiến chịu nhiều thua thiệt! em phận gái cùng đồng cảnh ngộ như anh! Làm người yêu của lính lúc nào cũng sợ hải âu lo !
Ngày tàn cuộc chiến anh chốn lao tù ! Em bơ vơ với đàn con thơ nhỏ dại nhưng mình vẫn còn tin của nhau ! Bây giờ vượt qua mọi khổ đau anh bỏ lại em và con thong dong một mình vào vùng trời miên viễn có còn nhớ quên chuyện chốn hồng trần này không !? Có còn nhớ mùa thu năm nao hẹn ước dài lâu, anh cầm tay đeo nhẫn cưới cho em với lời thề hứa sẽ đi cùng em đến trọn cuộc đời dù nắng hay mưa ! Gian khổ sung sướng , khi hoạn nạn cũng như lúc giàu sang? Em buồn cho phận mình nên trách anh quên lời hẹn ước ! Làm sao tránh được số trời đã an bài ai trước ai sau?
Thời gian qua mau nỗi đau ở lại ! Dù bây giờ con cái đã trưởng thành , cháu lớn khôn , thời gian và không gian đã đổi thay ! Nhưng sao mỗi độ thu sang lòng em vẩn hoài niệm về tháng ngày qua , kỷ niệm xưa ùa về mỗi sáng khi có chút se lạnh, em lại nhớ dáng anh trong bộ đồ trấn thủ lúc ở Ban Mê Thuột sư đoàn 23 Bộ Binh. Lúc hoàng hôn nhạt nắng em vẫn chưa quên lời anh dặn dò em về ngoại ngủ, vì tối nay cấm trại anh không về được !
Mười bốn năm, tám tháng anh vắng xa mà nỗi niềm hoang vắng , mất mát , nhớ mong vẫn còn đây ! Nơi xa xôi kia anh có thấu cho em người thôn nữ năm xưa giờ thành người cô phụ già nua !!!
Nguyễn Kim Yến – USA