VĂN TẾ BÁC THẰNG BẦN
Nay cung kính khai tử từng vận hội bất lương
Cùng khinh miệt xoá bỏ những tàn dư độc hại
Buổi nhiễu nhương luân thường mạt vận, quanh quẩn chậm rù rì
Thời thác loạn lăng loàn hăm hở, chực chờ phi nước đại
Thiếu niên sớm cờ gian sát phạt
Người lớn sẵn bạc bịp vung xài
Các tê, xì lác, xóc dĩa, bài cào….vơ vào bụng
Thanh liêm, trách nhiệm, cần kiệm, hy sinh…bỏ ngoài tai
Thứ u mê trúng đề la chí choé
Phường bã đậu trật thầu rên lải nhải
Đồ quân tử gặp hên tưởng đâu ba hồi rơi trúng tủ
Lũ tiểu nhân phát tài ngỡ là một cú nhảy lên ngai
Dẫu tủ ấy rõ là tủ vớt vát
Dù ngai kia chỉ toàn ngai khuyến mãi
Tuồng đỏ đen chú bác lý sự rằng chơi chút ít
Trò sấp ngửa chị em nguỵ biện là chỉ lai rai
Ai đó gom hết ngu heo mọi
Người đâu ôm trọn dốt bò lai
Thắng một ván thua liền năm ván, khản giọng cò con
Chung mười lọng thu về một lọng, bể họng nhà cái
Thắng thua cùng bi kịch
Được mất rõ tấu hài
Thấy bầy nai khéo mỏ rủ rê chia phe giết
Gặp đàn gấu khớp mồm tự nguyện cho chúng nhai
Sống cuồng trong nhớp nhúa lây lan
Chết trân sau truỵ lạc bừa bãi
Sa chân bám gót đám thầy bùa thầy chú
Đang tay bôi mặt các ông bà ông vãi
Than ôi:
Vì sao gia đình bất hạnh, hoàn cảnh suy tàn, tài sản chưa siết đã mất
Bởi đâu nhân hoà tệ hại, thâm tình xao lãng, nền tảng không phóng mà bay
Có biết bạc ăn may nhảy như ruồi rỗi nghề vô công
Có hay bài thua rủi lủi như chuột thời cơ báo hại
Bạc thắng đó ăn vào thuỷ lôi
Bài thua kia uống nhằm nước thải
Tất yếu cửa nhà tan hoang
Hiển nhiên ruộng vườn phát mãi
Dù sao:
Nói là nói vậy, nghiệp làm người cũng lắm đa đoan
Hiểu thì hiểu thôi, đạo thành nhân ít nhiều rôm sảy
Tiền đồ vô phước, trước sau cùng cháy túi
Phù vân lắm rởm, sớm muộn cũng rớt đài
Các chị cần suy đi
Các anh nên nghĩ lại
Quăng bộ bài chết tiệt sang bên kia quá khứ
Ôm bó bạc sống sót hướng nhìn về tương lai
Dẹp bàn sòng dưới cẳng
Gánh đức độ lên vai
Bình tâm thượng hưởng
Ô hô! Ai tai!
Sập Từ Đường
Sập Từ Đường ơi! Ông là ai? Là người của thời Đường Thi cổ luỹ, là Tản Đà, là thơ phú Hàn thi phong vị Nguyễn Công Trứ phải không? Là hồn muôn năm cũ…Rất tiếc, mộ e rằng, ông là thi sĩ bất phùng thời…Ôi thời oanh liệt nay còn đâu? (TL)
Sập Từ Đường ơi! Ông là ai? Là người của thời Đường Thi cổ luỹ, là Tản Đà, là thơ phú Hàn nho phong vị Nguyễn Công Trứ phải không? Là hồn muôn năm cũ…Rất tiếc, mộ e rằng, ông là thi sĩ bất phùng thời…Ôi thời oanh liệt nay còn đâu? (TL)