Mùa thu gợi bao nhớ nhung!
Sáng nay ra trước sân nhà thoáng thấy một vài chiếc lá vàng rụng rơi! Một chút se lạnh trên vai gầy biết rằng mùa thu đã về. Thu sang lòng bâng khuâng nhớ về bao kỷ niệm xưa để nghe hồn tiếc nuối nhớ nhung!
Ngày này năm xưa em đã cùng anh đến trước bàn thờ Chúa trong ngôi giáo đường nhỏ đơn sơ, để thề nguyền trọn đời yêu thương thủy chung và anh đã hứa đưa em đi trọn cuộc đời dù có bao gian nan cũng vượt qua…
Chiều nào trên phố đông người qua, anh và em tình cờ gặp nhau, quen biết , yêu thương , trọn cuộc tình bên nhau! Hạnh phúc đong đầy ! Nước mắt cũng đầy vơi theo những chuyến quân hành của anh! Biết anh có trở về?! Hạnh phúc thời đất nước loạn ly tính từng ngày từng tháng, khi bạn bè của em có đứa thành goá chồng khi tuổi đời chưa tới đôi mươi!!!
Em lại nhớ những ngày khổ đau, anh phải chịu khi tàn chiến cuộc anh và đồng dội của anh chưa giải ngũ mà là bị bức tử!!! Em nhớ mãi vẻ mặt bơ phờ và ánh mắt thất thần của anh vào sáng ngày 30/4/75 khi Duong văn Minh đọc lệnh đầu hàng, anh tuệt vọng đến độ muốn cả nhà mình tự sát đễ khỏi sa vào tay giặc!!!
Nhìn con thơ bé bỏng quá đứa lên 4, đứa 2 tuổi, đứa mới sinh 13 ngày, em không nỡ đã phải khuyên mãi anh mới nguôi ngoai! ! 6 năm tù bên thắng cuộc ban tặng cho anh đã làm cho anh đói khát bệnh tật tàn tạ đến nỗi ngày được thả về, vợ con không nhận ra !!!
Mười năm sống trên đất nước người ta, anh bỏ lại mẹ con em ! một mình đi vào cõi xa xăm! Anh quên lời hẹn thề sẽ đưa em đi đến trọn cuộc đời!!!
Thu này nữa là đã mười ba mùa thu anh vắng xa em và con!!! Mười ba năm qua nơi chốn xa xôi đó, có khi nào anh nhớ lời thề xưa? Anh còn nhớ hay anh đã quên? Để lòng trần em nhung nhớ từng đêm!!!
Ảnh cũ còn đây người xưa đâu ?
Nguyễn Kim Yến (USA)