Chùm thơ Trần Thanh Hương
tạ lòng người
tạ lỗi người đã nói thương tôi
tình ta như nắng cuối chân trời
ai đem thơ tạc vào duyên cũ
để một mình ôm nhớ xa xôi
tạ lỗi người dù đã chia phôi
tình tan như gió thoảng bên đồi
ai đem mây níu vầng trăng ảo
tôi một mình níu bóng đêm trôi
tạ lỗi người với tiếng ăn năn
vòng tay xưa môi mắt ân cần
là thôi biền biệt nghìn năm nữa
vẫn một mình tôi ngóng xa xăm
tạ lỗi người đã lỡ trăm năm
tình đi như nước cuốn theo dòng
người như mây lạc về phương bắc
tôi một mình níu gió phương nam
tạ lỗi người đã nói yêu tôi
tình ta như gió chướng bên trời
như câu thơ lỡ vần sai điệu
tạ lòng người tạ nỗi đau tôi.
trần thanh hương
cổ tích
anh ơi mình đã xa rồi nhỉ
tóc trắng thời gian có nhuộm mầu
lối nhỏ anh về ai có hỏi
rằng người xưa đã lạc về đâu
anh ơi ngày cũ chừng xa lắc
em kể ai nghe chuyện chúng mình
hiên vắng thềm khuya mưa hiu hắt
nghẹn ngào gõ nhịp rối lời kinh
là thôi tình cũng buồn như nắng
trải dưới chân son buổi hạ tàn
anh cất giùm em câu thơ ngắn
chôn theo cùng với tháng năm tan
anh ơi phương đó nhiều mây phủ
che bóng người thương chắn gió lành
từ em quen với đời khuê phụ
chuyện chúng mình cổ tích thôi anh.
trần thanh hương
có không gian nào thật dài
chặt ngang nỗi nhớ chêm đầy nỗi đau
có thời gian nào thật sâu
cho ta ở đó thật lâu đợi người
có vòng tay nào cuối đời
đưa nhau qua bến ngọt lời yêu đương
có làn môi nào thơm hương
cho ta giữ mãi phố phường ấu thơ
giam hồn trong cõi bơ vơ
buông lòng trong mỗi giấc mơ ngậm ngùi
ơn ai chia tiếng ngọt bùi
ơn ai chia một đoạn đời dẫu đau
có về đây mấy đời sau
khăn xưa áo cũ đã nhầu gió sương
có về gọi tiếng yêu thương
người xưa đã khuất cuối đường chiêm bao
có không gian nào thật cao
cho ta treo ngọn tình vào cõi không
có thời gian nào mênh mông
cho ta vin bóng thu đông đợi người.
trần thanh hương
nửa câu thơ
em nằm một núi cô đơn
em ngồi một biển đầy hồn thương đau
em đi gió gọi mưa chào
em về một cõi hư hao đợi chờ
gởi cho đời nửa câu thơ
gởi cho người nửa cơn mơ thật hiền
gởi cho anh chút muộn phiền
gởi cho anh chút sầu nghiêng xuống đời
gởi cho anh tiếng thay lời
gởi cho anh bóng một thời buồn tênh
em về hỏi nắng mông mênh
rằng mây xưa đã lênh đênh chốn nào
em về hỏi áng mưa rào
rằng hương xưa có bay vào cõi không
gởi cho anh gió đêm nồng
gởi cho anh chút mây hồng cuối thu
gởi cho anh cõi sa mù
gởi cho anh mãi cho dù… hết trơn
cuối đời chẳng có gì hơn
gởi cho nhau chút giận hờn rồi thôi.
Trần Thanh Hương