Châu Sơn đất mẹ quê tôi
Đi xa cảm thấy bồi hồi nhớ thương
Quanh co ngày ấy con đường
Bước ra phố thị, rãnh mương còn nhiều
Đây rồi dốc Bắc thân yêu
Điểm cao Lộc Phát sớm chiều vượt qua
*
* *
Hôm nay con trở về nhà
Thỏa lòng nhung nhớ mẹ cha xóm làng
Nô đùa đàn trẻ cười vang
Thoảng nghe đầu ngõ nhịp nhàng lời ru
Ngày xưa bé bỏng chơi ‘ù’!
Lớn lên một chút “banh tù” thật vui
Trước đây mưa bụi sụt sùi
Ra đi bịn rịn bùi ngùi tâm can
Bây giờ nắng ấm chứa chan
Về thăm quê cũ miên man cõi lòng
Xóm ngoài vào đến xóm trong
Qua cầu ông Tuệ uốn vòng suối reo
Đường lên Núi Chúa cheo leo
Trên cao nhìn xuống dốc đèo lượn quanh
Nhà thờ mái đỏ, rừng xanh
Đan xen thật đẹp bức tranh tuyệt vời
Tiếng chuông ngân đổ giữa trời
Đầu làng Đức Mẹ, chẳng rời đoàn con
Châu Sơn có ngọc có non
Trọn đời thương mến vuông tròn khắc ghi.
Ngày cuối đông….
Trần Khánh Điệp