Thương Quá Người Ta Ơi
Tác giả: Nguyên Đỗ
Thương quá nhỉ, những lần người ta gọi
Nhớ làm sao, sao nhớ quá đi nơi
Em bây chừ trường lớp trở lại rồi
Bài vở cũng chất chồng đang chờ đợi
Thương người ta, mỗi trưa chiều sáng tối
Lo việc nhà, lo việc lớp bôn ba
Đi thăm nom, săn sóc bệnh cho Cha
Người con gái bấy tuổi mà bận rộn
Thương người ta, giữa cuộc đời bề bộn
Vẫn gọi nhau, âu yếm hỏi han thăm
Anh bình yên, vẫn nhớ mãi thương thầm
Người em gái ở xa nhưng gần gũi
Thương lắm đấy, bông cúc trắng tiểu muội
Anh gởi em, em nhé, một nhành bông
Sáng hôm nay nhu nhú nở đẹp lòng
Ngay trước ngõ đón chào mùa Thu mới
Thưởng Ngọan Vườn Thơ
Tác giả: Nguyên Đỗ
Đi dạo mãi những vườn thơ lãng mạn
Hồn lâng lâng ướt át nhớ người ta
Vần thơ kia ôi xao xuyến đậm đà
Thầm ao ước một ngày ta hiện diện
Những vần thơ trong cuộc đời đổi biến
Biết là thơ lòng dạ vẫn xốn xao
Biết là thơ tâm trí vẫn dạt dào
Như khúc nhạc vĩ – dương cầm giao hưởng
Anh ngồi đây thả hồn vào mơ tưởng
Đọc từng bài rung cảm với muôn phương
Ôi tình yêu đường dẫn tới thiên đường
Hay địa ngục để tình nhân đau khổ
Dạo vườn thơ thấy những duyên kỳ ngộ
Cảm nhận tình huyền diệu lắm em ơi
Vì tình yêu nở những đóa hoa đời
Vì tình yêu lắm đóa sầu héo úa
Nên cẩn thận, phải vô cùng chọn lựa
Trúng người thương, chẳng phải đụng là thương
Thương vội vàng, thương khờ dại, tai ương
Phải tính tới, tính lui cho thật kỹ
Khi lựa chọn, hãy tìm người tri kỷ
Người thật lòng, không phải chỉ ba hoa
Để tình yêu tình bạn mãi thăng hoa
Không mờ nhạt, trách nhau, qua năm tháng
—
Thu Vừa Tới
Tác giả: Nguyên Đỗ
Thu vừa tới mà nói tàn lạ thật
Cây còn xanh mới chớm đỏ hồng thôi
Thi sĩ ơi! Đừng có vội tìm lời
Cho thu chết để hồn tàn hấp hội
Thu sẽ qua, xin người đừng quá vội
Khai tử mùa, đâm tim chết một đao
Hồn của tôi, còn như lá dạt dào
Đừng vội vã để thu tàn nhanh quá
Cứ làm thơ, kín đầy bao nhiêu lá
Màu hồng tươi, màu đỏ lửa, vàng hoe
Màu nâu sồng, màu tím ngắt, hoa hoè
Đang rực rỡ trên rừng thu muôn sắc
Thi sĩ hỡi, xin đừng nhanh tay ngắt
Lá thu tôi, lá phổi, trái tim tôi
Từ từ rung những nốt nhạc thu rời
Đừng vội vã ngắt thu đi cái rột
Nguyên Đỗ