(Mến gởi cô giáo Trần Thị Lam- Hà Tĩnh.)
Em đừng hỏi đất nước sẽ về đâu
Xin đừng hỏi những kẻ sau, người trước
Mà phải tin những điều em thấy được
Dân của mình biết trước sẽ về đâu .
Ngoài khơi xa bọn cướp biển giặc Tàu
Chúng ngụy trang thành những tàu rất lạ
Giết dân mình sống bằng nghề đánh cá
Nghe báo, đài nói “tàu lạ ” em ơi !
Mới sinh ra có mặt ở trên đời
Đã gánh nợ của cha ông để lại
Hơn trăm tỷ là nỗi buồn tê tái
Dân của mình quằn quại dưới cùm gông .
Chất độc thải làm cá chết trắng sông
Nghe họp báo mà trong lòng mặn đắng
Dân miền Trung quen dầm mưa dãi nắng
Đói với nghèo là gánh nặng trên vai .
Đất nước mình hết lạ ở tương lai
Nếu chúng ta nguyện chung vai cứu nước
Đuổi giặc Tàu như bốn ngàn năm trước
Quê Hương mình sẽ sánh được Năm Châu .
Trần Lễ Nguyên