lãng du…
tienducchauson
12/01/2022
Lều Thơ - Quán Văn
536 Views
Ta đi dưới trời thênh thang
Bước chân cô lữ đường làng vắng tanh
Sương mai giọt sớm mong manh
Đậu nhờ trên ngọn cỏ xanh ven đường
Ta đi trong gió trong sương
Hai vai nặng trĩu nỗi lòng chênh chao
Mây trời lơ lửng trên cao
Chỉ dùm ta bước phương nào bình yên
Lãng du qua khắp vùng miền
Non cao lũng thấp nối liền sơn khê
Chiều đông ngã bóng triền đê
Non xanh nước biếc cò về trắng sông
Ta đi trong phố đêm đông
Đường khuya vắng bóng sao trông xa mờ
Tháp chuông lặng lẽ bơ vơ
Giáo đường im vắng nằm chờ con chiên
Nhân gian rộng lớn vô biên
Mình ta lẻ bước giọt buồn rụng rơi
Trời đông lạnh lẽo chơi vơi
Cảm thương con Chúa “chào đời “năm xưa
Bê lem máng cỏ hang lừa
Chứng tích dấu cũ ngàn xưa lưu truyền
Ta đi tìm đời bỏ quên
Đường trần ngắn ngủi lụy phiền làm chi
Một mai khi khép hàng mi
Gia tài mình đó, có gì mang theo
Sương đêm mờ ánh trăng treo
Tỏ mờ hư ảo nương theo mây trời
Ta đi tìm vui với đời
Líu lo chim hót cho người An Nhiên
Từ Thức lạc vào cõi tiên
Rong chơi vui thú quên đời phôi pha
Anh em bốn bể một nhà
Năm châu hợp nhất đậm đà hương yêu
Mong đời hết cảnh cô liêu
Cơm no áo ấm người yêu mến người
Bình yên xin tạ ơn trời
Tình Chúa muôn thuở tình người bao dung
Chia ly sum họp tương phùng
Thù hằn khép lại ta cùng hoan ca
Tung hô Tình Chúa bao la
Bàn tay ta nắm du ca khắp miền
Vui ngày hội ngộ đoàn viên
Họp mừng hạnh ngộ bốn miền vui chơi
Nỗi niềm theo đó nhẹ vơi
Sân si ái ố thả trôi theo dòng
Thấy đời nhẹ tựa như bông
Mặc cho sương gió cũng không phai lòng
Ta về với những ước mong
Nhà nhà yên ấm ngoài trong một lòng
Tuân Châu