Mỗi độ tháng năm về xôn xao nắng gió, ngào ngạt hương hoa , đất trời như bừng sáng bởi nhiều loài hoa đua nở.
Tháng năm về đem niềm vui cho lứa tuổi học trò, được nghỉ ngơi sau những tháng ngày miệt mài nơi ghế nhà trường, tuổi thân tiên được nghỉ ngơi được về quê nội, ngoại vui chơi thả diều bắt bướm, hái hoa, tạm biệt sách vở một thời gian thật thoải mái.
Tháng năm về, lời từ biệt của những mối tình học trò ! Ve sầu nức nở trên cây ! Phượng hồng rụng rơi nơi sân trường, và biết mùa sau có còn gặp lại nhau, hãy chỉ còn nhớ nhau trong lưu bút mà thôi!
Dòng lưu bút tôi nắn nót từng câu, gởi cho nhau thân ái tuổi học trò, rồi mai đây đường đời không chung lối! Nhớ thương nhau tìm về lưu bút cũ!!! Bởi biết đâu mùa hè này, “có người con gái theo chồng bỏ cuộc chơi”! Và người con trai khi đất nước chiến tranh khốc liệt phải giã từ bút sách lên đường bảo vệ núi sông! Người con gái theo chồng mang theo hình bóng người yêu đầu đời làm hành trang để những đêm khuya thanh vắng, nghe tiếng súng từ xa vọng về, lòng không khỏi xót xa, thương người nơi tuyến đầu biết có qua khỏi hiểm nguy! Người nơi phương xa những chiều dừng quân bên đồi vắng chạnh lòng nhớ đến người yêu xưa để thoáng ngậm ngùi tiếc nuối một mối tình mới nở hoa đã vội chia lìa!
Tháng năm về cỏ cây hoa lá tươi màu, tháng năm năm nào trên phố nhỏ BanMê, anh đến bên em nói lời ngọt ngào và trao cho em nụ hồng chỉ dấu tình yêu. Và tháng năm năm sau em giã từ thành phố mang tên Buồn Muôn Thuỡ , xa cha mẹ ! Bỏ lại bạn bè theo anh về xứ lạ…
Tháng năm đan xen vui buồn! Gặp gỡ, chia xa! Hợp tan !
Hôm nay ngày cuối cùng của tháng năm, đôi dòng tưởng nhớ những tháng năm xưa vui buồn qua đi trong cuộc đời.
Xin khép lại tháng năm! Tạm biệt tháng năm hẹn gặp tháng năm năm sau nếu còn có thể…
Kim Yến (Mỹ)