Lời thơ nào dạt dào bay lên cao
Lời thơ nào ngọt ngào con dâng lên
Ân tình này chất ngất tựa biển khơi
Đã đong đầy trong con một tình mến
Tình yêu nào tựa khúc hát véo von
Đã yêu con qua năm tháng mỏi mòn
Là hy tế chết treo trên thập tự
Khúc ân tình dạt sóng vỗ bờ xa
Trong bóng đêm ngước mắt nhìn xa lạ
Con khát khao nguồn ánh sáng chói lòa
Niềm hy vọng của trần gian tăm tối
Sưởi ấm lòng người cô quạnh đêm thâu
Cất bước đi con sẽ hướng về đâu
Đời vô định trong dòng chảy nhiệm mầu
Ơn cứu rỗi phá tan điều tuyệt vọng
Ban phát cho người giữa cảnh long đong
Ơn Phục Sinh rực rỡ ánh bình minh
Cho nhân loại giữa thế giới hữu hình
Niềm hy vọng một mặt trời công lý
Niềm tin tưởng vào một Đấng cứu tinh
Ơi nhân loại qua đêm dài tăm tối
Đường trần gian dò dẫm đi muôn lối
Mặt trời lên hừng đông bừng sáng tỏ
Ơn cứu độ trần gian đã đến rồi.
Hoàng Công Nga