LÁ VÀNG CÒN Ở TRÊN CÂY, LÁ XANH RỤNG XUỐNG TRỜI ƠI NÃO LÒNG!!!

Lại một chiếc lá xanh, xanh lắm, chao nghiêng qua dòng đời đẫm lệ! Em đã về nơi không còn những đớn đau dằn vặt, vượt qua nỗi sợ đời thường, với nhiều đêm không ngủ, với nối đau thể xác đến nát lòng, để đến chốn bình an.
Em đã ra đi, rũ được hết những tháng ngày dằn vặt đớn đau vì bạo bệnh, thân xác đã bình an, nhưng tâm lòng còn khắc khoải vì cái gánh trần gian quá nặng với người vợ hiền và đứa con thơ ngơ ngác. Dẫu biết cõi nhân gian là phù du hư ảo và ai cũng phải bước vào đoạn kết này, nhưng Vũ ơi, thật quá đắng lòng sau sự bình an thân xác của em là vời vợi buồn đau chất chồng lên đôi vai gầy yếu của mẹ của ba và người bạn đời tri âm tri kỉ!
Đôi lần anh gặp khi em lâm trọng bệnh, có lẽ em hiểu tình trạng mình và đủ đức tin để vượt qua nỗi “úy tử” mà cợt đùa: Chúa đã kêu thì có chạy đằng….trời. Rồi méo mó cười vì…đau. Thương thật và nể thật!
Tối qua em phải chịu phẫu thuật, cần tiếp máu, đông lắm người sẵn lòng hiến tặng, có người thử máu xong, run vì sợ, nhưng vẫn cố cười mong có chút gì đó giúp em vượt qua, thế mới biết họ yêu em dường nào!
Vài lời tâm sự cùng em trước lúc chia xa. Mong em bình an trên nẻo trời xa khuất. Vĩnh biệt em.

Tuổi đời em hãy còn xanh
Vội chi em nỡ sao đành bỏ đi
Vợ con thương nhớ khôn nguôi
Nửa đường đứt gánh ngậm ngùi lắm thay!!!

Lê Phan

Check Also

20 Năm trời cách biệt – Nguyễn Thị Hường, Thầm lặng với một cõi riêng!!!

Viết tưởng niệm cho thầy và các bạn xong… đến lượt bạn Nguyễn Thị Hường, …

Theo bạn, có nên chấp nhận HÔN NHÂN ĐỒNG TÍNH!!??

Bước vào thiên niên kỷ thứ 3, năm 2000, nhân loại đã phải đối đầu …