SỬ THI
CHÂU SƠN, ĐẤT NỞ HOA NHÂN SINH
PHẦN III
Giáo dân cơ nghiệp phát tài
Xây nhà tôn ngói phòng lồi ô văng
Xi măng nền lán ra sân
An cư lạc nghiệp có phần thảnh thơi
Tình hình chiến sự lâm nguy
(ấp)Tân sinh, Chiến lược lũy xây an toàn
Đàn ông đi lính nghĩa quân
Nhân dân Tự vệ trong làng quẫn quanh
Đêm về súng nổ bàng hoàng
Người dân lo lắng chẳng màng làm ăn
***
Bỗng đâu Tuyên uý cha Tâm (1969)
Bài sai về xứ bình tâm dân làng
Con người quyết đoán nhiệt thành
Cùng chung tâm nguyện đồng hành giáo dân
Lửa lòng thiêu đốt tâm can
Là lòng mến Chúa châm ngôn của ngài
Vừa về ngài đã ra tay
Tháng mười, hai sáu (1969) dựng xây thánh đường
Đặt viên đá móng đầu tiên
Tiếp theo Trung học xây thêm năm phòng
Tháng tư bảy mốt (1971) khánh thành
Thánh đường rộng lớn khang trang hoàn thành
Biết bao công sức dân làng
Nhờ cha huy động công binh nhiệt thành
Chỉ huy đôn đốc Trần Công
Thầy Đoài thầy Bảo góp công phụ vào
Thanh sinh công mới lập ra
Can vê Thánh giá tượng đài (G.B) lên cao
Sáu năm khó nhọc công lao
Mồ hôi máu chảy phù sa đất này
Làm cho mảnh đất sinh sôi
Cây đời chưa kịp đơm hoa rỡ ràng
Mà sao đã phải ngỡ ngàng
Cha con sao nở đoạn đành biệt ly
Ra đi không nói lời chi
Để cho giáo xứ bùi ngùi nhớ thương
Một đời sống hết nghĩa tình
Để nên tấm bánh không ngừng lễ dâng
Chân thành xin thắp nén hương
Ghi lòng tạc dạ công ơn của ngài
Con chiên vẫn mãi ngậm ngùi
Cha về thiên quốc độ trì đoàn con
Cha đi khi đó ngỗn ngang
Mùa hè cuộc chiến tương tàn binh đao
***
Bảy lăm (1975), hậu chiến lao đao
Giáo dân nhốn nháo con mồ côi cha
Trải qua một cuộc phong ba
Tháng ngày dâu bể những là đau thương
Muôn phương chim trở về đàn
Con người cũng biết cội nguồn về đây
Một thời vắng bóng chủ chăn
Giáo dân lạc lỏng như chim lạc đàn
***
Bây giờ cha Diệu về làng (1975)
Đạo đời khi đó khó khăn muôn vàn
Thích nghi não trạng chưa quen
Giao thời cuộc sống vẫn còn hỗn mang
Con người cha vốn hiền lành
Kiệm lời ngài cũng âm thầm ẩn thân
Gặp khi cha ngã bệnh nan
Con chim chờ chết ẩn mình thương đau
Cha đi ngày đó mưa ngâu
Con chiên đưa tiễn lệ sầu tuôn rơi
***
Châu Sơn tổ ấm chia phôi
Người đi cải tạo kẻ vô nông trường
Đổi thay chế độ chính quyền
Người dân chưa hết phân vân ngỡ ngàng
Họp hành kiểm điểm dân làng
Đi đâu hộ khẩu buộc ràng người dân
Cuộc đời tù túng chung thân
Cơm thời ăn độn mì, lang chán chường
Sớm chiều lao động khai hoang
Đào mương thuỷ lợi khơi dòng nước trong
Tháng ngày vất vả lao công
Cánh đồng lúa tốt bên dòng kênh mương
Tập đoàn hợp tác lên khuôn
Chưa thông tư tưởng bình không nặng nề
Làm ăn công điểm ê chề
Lúa khoai không thấy chia về điểm thôi
Lôi thôi cải tạo như chơi
Ai mà thắc mắc phải đi học liền
Lòng dân cảm thấy chẳng yên
Đi đâu cũng phải nói năng giữ lời
Kẻo không rước hoạ vào người
Còn bên đạo nghĩa cũng thời khó khăn
Đọc kinh lán trại cấm ngăn
Ca đoàn tập hát muôn vàn gian nan
***
May mà cha xứ Thanh Tâm
Kịp về Giáo xứ vừa tầm đợi mong
Nhìn người đẹp dáng thanh tân
Nói năng nhỏ nhẹ dáng duyên môi cười
Con người nhạy cảm giao thời
Đưa thuyền luồn lách biển đời gian nan
Vừa về lập mới ca đoàn
Cêci(Cêcilia) Thiện chí, Xuất hành lập nên
Tìm nơi tập hát khó khăn
Thánh ca hợp xướng thanh âm chan hoà
Tiếng vang khắp giáo phận nhà
Công an Xã cũng mời cha mấy lần
Khéo mồn cha cũng lách luồn
Con thuyền giáo xứ được luôn an bình
Quan tâm đời sống đức tin
Tráng niên nước mới đọc kinh mỗi tuần
Học hành giáo lý hăng say
Nêu cao gương đức thánh gia mỗi ngày
Lập đoàn cộng trưởng thiếu nhi
Học hành giáo lý rất chi trưởng thành
Thiếu nhi giáo lý vững vàng
Nhưng mà thất học viết văn rất xoàng
Cha liền khuyến khích học hành
Chị em phụ nữ cha dành quan tâm
Liệu bề đời đạo giỏi giang
Nói năng lưu loát nghị văn thuyết trình
Người nghe cuốn hút cảm tình
Con người tuổi trẻ nhiệt tình tài cao
Rằng hay thì thật là hay*
Chữ tài liền với chữ tai một vần*
Con người vốn dĩ bất toàn
Ai người nên thánh không lần ngã lăn
Gặp khi nhà nước quan tâm
Cha liền bị gọi hỏi han đôi điều
Giáo dân phân tán trăm chiều
Xôn xao bàn tán đủ điều vào ra
Nhưng mà chẳng biết ra sao
Bỗng đâu nhà nước đưa cha rời làng
Giáo dân ngơ ngác bàng hoàng
Châu Sơn khép lại một chương ngỡ ngàng
Muôn người sau đó hoang mang
Chia bè phe cánh xóm làng nhiễu nhương
***
Bỗng cha Quốc Ngữ về làng
Ngài liền phủ dụ trấn an mọi người
Dáng cha gân guộc hao gầy
Nhưng mà nóng nảy chẳng ai sánh bằng
Con người nguyên tắc nhiệt thành
Cái tên cò lả tự mình xưng danh
Ngờ đâu cò hoá đại bàng
Rẽ chia cũng được gắn hàn thân thương
Xóm làng phút chốc quây quần
Làm ăn khi đó cũng dần nổi lên
Cà phê tiêu những mới trồng
Màu mè mật mía lên khuôn đại trà
Nắng mưa trời cũng thuận hoà
Tuy rằng vất vả nhưng là chắc ăn
Được mùa tang, cưới rềnh rang
Cha về dẹp bỏ cưới, tang rườm rà
Đi thăm mục vụ từng nhà
Thân thương thăm hỏi ông bà cháu con
Lần theo gia cảnh neo đơn
Cảm thông chia sớt muôn phần khó khăn
Sửa sang cung Thánh cao hơn
Dựng tuồng thương khó thoả lòng giáo dân (1989)
“Các thánh tử đạo Việt Nam”
Đưa lên cung thánh bức tranh sơn dầu
Hai bên đắp tượng phù điêu
Cuộc đời ngài cũng bạt phiêu mọi miền
Ba năm mục vụ liên miên
Cha liền xin phép về miền xứ trong
Giáo dân tiếc nuối nhớ thương
Mà sao cha nở đành lòng ra đi
Di Tĩnh Đắc
Mời các bạn xem tiếp Phần IV
SỬ THI CHÂU SƠN, ĐẤT NỞ HOA NHÂN SINH