THƯ GIÃN CUỐI TUẦN
Nhái thơ Nguyễn Bính
Nhà nàng ở cạnh nhà tôi
Cách nhau cái cọc để phơi áo quần
Hai bên nhầm lẫn mấy hồi
Nàng như cũng có cái quần giống tôi
Ðể rồi có một lần phơi
Thế nào tôi lấy nhầm ngay của nàng
Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng
Thấy nàng hé cửa gọi sang thế này
“Ấy ơi ấy hãy vào đây
Cho tui đổi lại cái này chút coi”
Lần đầu tiên thấy nàng cười
Nàng che một tấm vải dày ngang hông (?)
“Cái quần duy nhất của em
Hôm qua anh lấy về bên ấy rồi .”
Thư thả
Một goá phụ than thở với bạn.
– Bây giờ chồng tôi đã mất, tôi cũng chẳng muốn sống nữa. Tôi sẽ đi theo anh ấy thôi.
– Tôi xin chị, chị hãy để cho anh ấy được thanh thản thêm một thời gian nữa.
Đoán mò…mà đúng
Ba bà dắt ba đứa con vào gặp một vị bác sĩ tâm lý.
Bác sĩ hỏi bà thứ nhất:
– Cháu bé tên gì vậy, thưa bà?
– Dạ cháu tên là Mỹ Kim.
Bác sĩ reo lên:
– Vậy tôi nghĩ bà rất là ham tiền, đầu óc bà lúc nào cũng lởn vởn đồng đôla nên bà đặt tên cháu bé là Mỹ Kim.
Quay qua bà thứ hai, bác sĩ hỏi:
– Còn cháu tên gì vậy bà?
– Dạ cháu tên Đường!
Bác sĩ hớn hở:
– Vậy tôi nghĩ bà chắc thèm ăn đồ ngọt, lúc nào bà cũng tơ tưởng tới những nồi chè, những ly kem…
Đột nhiên bà thứ ba đứng dậy nói:
– Đoán như thế mà cũng đoán. Rồi bà quay sang thằng con: Mình về thôi, Cu!
Đánh vần
Sau giờ học buổi tối của 1 lớp bình dân học vụ, chàng và nàng rủ nhau ra đồng ngắm trăng, sau 1 lúc tâm tình, chàng không có phản ứng nào đáng kể, nàng bực bội, cầm tay chàng viết vào chữ XEM và hỏi :
– Đố anh chữ gì
– Chữ xem
– Anh đánh vần đi
– Sờ Em Xem
– Đúng rồi, vậy mà còn đợi nhắc nữa
SƯU TẦM