ĐÔI VẦN THƠ – NAM HỒNG

Tình Chúa với conthơ van 1

Tình thương Chúa muôn đời con ca tụng

Dưới chân ngài con thờ lạy ngợi khen

Chúa náu thân nơi nhà tạm cài then

Vì sao thế, chỉ vì thương trần thế

*** 

Chúa với con, là phu tử hiền thê

Con với cha chân nhỏ bước song hành

Để sẻ chia khi vai con nặng gánh

Để vỗ về khi con chẳng bằng an

*** 

Chúa là mây phủ che khắp trần gian

Là hạt mưa tắm mát cả non ngàn

Là tia nắng hong khô tim lạnh giá 

Chúa tình yêu trên hết mọi tình yêu

 ***

Khúc hoan ca con xin dâng mỗi chiều

Với chân trời vàng nhạt nắng yêu thương

Diện kiến Ngài từng ngày con vui sướng

Cõi trần này cõi tạm cõi hư vô

*** 

Hồng ân Chúa ngàn đời hẳng tuôn đổ

Con sao xứng hưởng ân lộc ngài ban

Những ơn lành trong đời Chúa sẻ san

Sao kể hết ân tình ôi sâu thẳm!

*** 

Con ao ước hằng ngày được viếng thăm

Đốt trong con lửa mến yêu ấm nồng

Dẫn bước con hằng ngày trong cuộc sống

Thân lạy ngài xin hãy ở trong con

 

Hồng ân tất cả

Đám đậu xanh, đám bắp cũng xanh

Vườn cà phê trĩu quả trên cành

Là nhờ bởi “Đấng Thiên Thanh”

Ban cho mưa nắng thuận thành từng cơn

 ***

Mưa chút xíu chưa chi đã ngại

Nắng chưa dài đã vội than van

Làm liều chẳng biết tính toan

Người ơi xin chớ đổ oan cho trời

 ***

Từng tia nắng hạt mưa ban xuống

Nghĩ xem thử người tạo được chăng

Đêm về ngời sáng ánh trăng

Lung linh tinh tú kín giăng bầu trời

 

Con cảm nhận hồng ân tất cả

Chúa cho mưa để nụ đơm hoa

Nước từ lòng đất tuôn ra

Tạo nên sông suối bao la biển ngời

*** 

Từng cơn gió nhẹ hiu hiu thổi

Bỗng hóa thành những trận cuồng phong

Tan rồi trời biếc xanh trong

Đổi thay duyên kiếp long đong phận người 

Thân con đây mong manh bé nhỏ

Như hạt sương đọng ngọn cỏ xanh

***

Đời người giấc ngủ năm canh

Nay đang phơi phới mai xanh nấm mồ 

Xin tri ân tình cha cao cả

Ban cho đời vũ trụ bao la

Hồn thơ dâng tiếng hoan ca

Lời kinh cảm mến mong cha nhậm lời

 

 

 

Check Also

Tự tình khúc một loài hoa!!!

                              …

Về đi con!!!

Xót thương con, nằm một mình cô quạnh Ở miền xa nơi đất khách quê …