Gửi người viễn xứ
Xa rồi một buổi sáng,
Khói lửa mùa tháng ba,
Đám ngựa hồng ly tán,
Mỗi bước nhịp đường xa.
***
Xa rồi chinh chiến cũ,
Đàn chim nhiều phong ba,
Mang theo hồn viễn xứ
Đau đáu một quê nhà.
***
Xa rồi mùa tháng ba,
Xa tuổi trẻ ngọc ngà,
Nhiều đứa đi biền biệt,
Còn gặp không mẹ già?
***
Ly hương luống ngậm ngùi,
Đời có lắm nẻo vui,
Sao hồn còn cô quạnh
Sao đêm cứ sụt sùi.
***
Về phố thị ngàn khơi,
Hay xa lắm chân trời,
Nhớ tình quê Núi ngọc,
Nhớ tiếng Mẹ à ơi.
***
Nhớ bóng cha lầm lũi,
Theo vạt nắng bên đồi,
Kiếp người như gió bụi,
Theo mệnh đời nổi trôi.
***
Tháng ba ôi biệt ly,
Ai chẳng hạn quay về,
Buồn như thuyền viễn xứ,
Nhớ lắm một bờ tre.
***
Nay ngựa hồng đã mỏi,
Cánh chim lạc trời thu,
Tóc bạc màu sương khói,
Tuổi rong rêu sa mù.
***
Chào nhau ngày hạnh ngộ,
Môt sáng mùa tháng ba,
Quê hương mình còn đó,
Ai còn găp mẹ cha?
***
Ngày trở về “tay bắt”,
Vui niềm vui “mặt mừng”.
Đã qua mùa oan khuất,
Mẹ hiền mắt lệ rưng.
***
Thêm chút nắng quê hương,
Nhớ phượng đỏ sân trường
Đọc câu thơ Bùi Giáng,
Với nỗi lòng thân thương.
***
“Xin chào nhau giữa con đường…
Mùa xuân phía trước
Miên trường phía sau…”.
Trần Ngọc Hạnh,
Châu sơn 10 tháng 3 năm 2013.